top of page
Ảnh của tác giảCompassion.vn - Volunteer

Bạn Sẽ Ổn Dù Có Chuyện Gì Xảy Ra Đi Nữa!

Đã cập nhật: 15 thg 10, 2019

“Điều duy nhất khiến trong cuộc sống chuyện gì cũng có thể xảy ra đó là không có điều gì là chắc chắn mãi mãi cả; bạn sẽ không thể biết được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo” - Ursula K. Le Guin



Khi còn nhỏ bạn có từng chơi trò Đông-Tây-Nam-Bắc chưa?


Bạn chọn một con số, rồi hồi hộp chờ bạn của mình đếm. Mở. Rồi đóng. Rồi mở. Rồi lại đóng.


Sau đó bạn chọn hướng, Đông hay Tây, Nam hay Bắc, rồi lại tiếp tục chờ bạn mở ô, đọc lên “định mệnh” của cuộc đời mình.


Nếu đổi 1 chút thì sao nhỉ? Biệt thự, Chung cư, Lều, Nhà đất?


Tôi đã chơi trò này với ham muốn vô độ với tất cả những thứ trên.


Cuối cùng thì mọi chuyện thế nào?


Tôi sẽ sống ở đâu?


Tôi sẽ trở thành ai?


Tôi luôn tò mò về những thông tin, vì thế luôn cảm thấy thích thú với những ai có thể nói trước về tương lai cho tôi. Bói bánh, chiêm tinh hay xem bói bằng ngoại cảm… tất cả đều hứa hẹn sẽ cho tôi biết chính xác điều mà tôi muốn biết.


Liệu sau tôi có ổn không?


Theo thời gian, sự tò mò đã nhường chỗ cho một kế hoạch A hoàn hảo. Tôi lên kế hoạch cho tất cả mọi việc, rõ ràng đến từng chi tiết và đặt cả trái tim mình vào để ra một kết quả nhất định.


Và tôi giao kèo với cả vũ trụ. Mọi chuyện sẽ ổn nếu nó xảy ra đúng như thế này, được không? Okay.


Tôi luôn muốn có sự chắc chắn và bị ám ảnh với việc kiểm soát.


Câu trả lời “Ngạc nhiên chưa” luôn làm tôi khó chịu. Nghe thấy câu đó với tôi như là tra tấn vậy.


Tôi đã lên rất nhiều kế hoạch cho cuộc đời mình: kế hoạch tốt nghiệp, kế hoạch đám cưới, kế hoạch sinh đẻ, kế hoạch phát triển sự nghiệp. Tuy nhiên, dù những kế hoạch này có chi tiết và tỉ mỉ thế nào, thì tôi vẫn luôn bị ngạc nhiên với kết quả.


Chiếc váy cưới thật của tôi thì không có gì giống với những bức ảnh mà tôi đã sưu tập cùng bạn hồi còn học trung học cả.


38 giờ chuyển dạ và 2 lần gây tê màng cứng thì hoàn toàn không giống chút nào với kế hoạch sinh thường tự nhiên 100% của tôi.


Và căn nhà hiện tại của tôi ở Arizona thì cũng không giống với căn nhà mà tôi đã từng mơ nằm ở phía bắc California.


Nhưng cho đến giờ tôi vẫn ổn.


Được rồi, vũ trụ. Tôi đã hiểu thông điệp rồi.


Mọi chuyện không phải cứ lên kế hoạch là được.



Chúng ta có thể tận dụng những khoảng thời gian khó khăn, sau khi bị kéo lê trong vũng bùn để vượt qua và vươn lên. Chúng ta có thể ngạc nhiên với chính bản thân mình khi biết điều mình thực sự muốn là gì. Rồi cuối cùng chúng ta lại thấy những kế hoạch mà mình đã đề ra thật buồn cười và khó thực hiện được.


Dù vậy thì việc lên kế hoạch chi tiết thì rất hấp dẫn.


Bạn sẽ cảm thấy rất hài lòng khi lập ra một danh sách rồi đánh dấu những việc đã hoàn thành. Cảm giác này dễ chịu đến mức thỉnh thoảng chúng ta còn viết cả những việc mà chúng ta đã làm xong rồi nữa. Và có một cái gì đấy rất nhẹ nhàng khi chúng ta gạch được một đầu việc với ai, cái gì, khi nào và ở đâu.


Điều tuyệt vời nhất đấy là khi biết rằng toàn bộ kế hoạch diễn ra hoàn hảo, chính xác như cách mà bạn muốn. Đó là một cảm giác say đắm tích cực.


Rắc rối duy nhất là mọi chuyện thường không xảy ra như kế hoạch đã định.


Việc cứ bám vào những kế hoạch đã định trước sẽ càng ngày càng trở nên khó khăn hơn. Có một thời điểm khi tôi muốn biết nhất liệu chúng tôi có ổn hay không, thì đột nhiên tôi không thể nhìn ra được thông tin gì. Có lẽ tôi đã bị mất khả năng nhìn nhận, hoặc có thể kế hoạch càng ngày càng trở nên phức tạp hơn.


Càng ngày càng có nhiều biến số và nhiều người liên quan hơn. Trước đây chỉ có tôi và những chú mèo, thì giờ có tôi, chồng tôi, các con tôi, gia đình của chúng tôi, bạn cũ rồi bạn mới, đồng nghiệp, khách hàng, hệ thống trường học, giấy phép và cả tài sản thế chấp để xem xét nữa.


Với mỗi biến số trên lại đi cùng với vô số câu hỏi. Nhiều đến mức mà thực tế, tôi không thể hình dung ra được mọi chuyện sẽ tiếp diễn thế nào nữa.


Nhưng rồi cũng sẽ ổn.


Tôi đang học cách chấp nhận rằng tôi sẽ ổn dù tôi có không lên kế hoạch đi chăng nữa bởi vì tôi biết tôi muốn cảm thấy thế nào tôi muốn dành chỗ cho điều gì trong cuộc sống của mình.


Mặc dù đôi khi việc lên kế hoạch với những thông tin chi tiết cũng có tác dụng khi mọi chuyện diễn ra suôn sẻ. Mọi chuyện có thể xảy ra theo cách mà chúng ta không thể nào lên kế hoạch trước được.


Chúng ta bước một bước, rồi bước tiếp bước nữa. Chúng ta chuẩn bị tốt nhất có thể với những gì chúng ta biết, biết rằng chúng ta muốn cảm thấy thế nào khi mọi chuyện đã kết thúc. Rồi chúng ta lại suy đi nghĩ lại về những gì mình đã cảm thấy.


Một phần trong tôi thật sự không muốn chấp nhận điều đó bởi tôi vẫn tin rằng có tất cả các đáp án bây giờ thì sẽ đảm bảo được mọi chuyện sẽ ổn. Có lẽ đã đến lúc để tôi bắt đầu có thêm lòng tin rằng tôi sẽ luôn ổn dù chuyện gì xảy ra đi chăng nữa.


Khi tôi càng thoải mái để cho mọi chuyện xảy ra khi đến thời điểm của nó, thì tôi càng nhận thức rõ hơn về tất cả những người muốn biết rõ về các kế hoạch.


Họ muốn biết khi nào thì bạn về thăm hay chuyển về sống hẳn ở quê hay khi nào thì bạn có thêm đứa nữa, hay khi nào thì bạn tốt nghiệp, hay là khi nào bạn yêu cầu tăng lương.


Họ hỏi tất cả các loại câu hỏi chi tiết về kế hoạch của bạn, đến mức khiến bạn cảm thấy xấu hổ nếu như không đưa được cho họ câu trả lời.


Tôi hiểu cảm giác đó mà.


Mọi người muốn được cảm thấy thân thiết hay quan trọng hoặc có ích với bạn. Họ muốn được lắng nghe.


Hoặc có thể họ hơi ồn ào. Hoặc hách dịch. Hoặc có thể là họ đang chán mà thôi.


Nhưng cũng có thể họ thật sự quan tâm và muốn giải quyết những thứ họ cho là vấn đề với bạn.


Và cũng có thể họ cũng có thỏa thuận với vũ trụ là mọi chuyện sẽ ổn nếu mà chuyện này hãy chuyện kia xảy ra ...



Tôi hiểu bởi tôi đã từng như họ. Tôi đã từng hỏi và luôn yêu cầu có câu trả lời. Ngay cả sau khi tôi hiểu rằng tôi không thể có câu trả lời chắc chắn (hay kiểm soát mọi chuyện), tôi vẫn là người bắt họ phải nói những chuyện mà thậm chí chưa xảy ra.


Tuy nhiên, hiểu thì khác với việc bạn biết rằng bạn sẽ ổn dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa.


Khi bạn biết, bạn sống và hít thở. Thay vì cố gắng kiểm soát mọi thứ, bạn tìm kiếm sự sáng rõ. Thay vì sự chắc chắn, bạn tìm kiếm lòng can đảm.


Khi bạn biết sự thật, bạn cũng biết rằng cũng sẽ có chút đáng sợ khi nhìn vào một tương lai không thể đoán định. Sẽ không thể tự tin khi nói: “Đây, không có gì cả”.


Bạn cần phải có can đảm để hướng tới tương lai khi mà bạn không có một thông tin nào để dựa vào. Bước đi tiếp theo của bạn có thể đúng mà cũng có thể sai, nó có thể chẳng đi đến đâu cả và mọi người có thể nghĩ bạn bị điên, nhưng vào một lúc nào đấy, bạn vẫn cứ phải bước đi.


Sự thật là, không ai thật sự biết mọi chuyện sẽ thế nào, nhưng bạn biết việc bạn muốn cảm thấy thế nào và điều gì là quan trọng với bạn. Còn nếu bạn không biết, có lẽ đó chính là lý do vì sao các thông tin tương lai lại khó nắm bắt như vậy.


(Nhưng tất cả đều giống nhau, bạn không cần phải có thông tin gì cả).


Bạn không cần phải thấy các thông tin hay dữ liệu gì để tin tưởng vào bản thân có thể giải quyết được mọi việc đúng lúc đúng thời điểm, và bạn cũng không cần phải nhìn trước con đường của mình để biết trong trái tim có điều gì đang chờ đợi bạn thực hiện.


Bạn không cần phải biết chính xác mỗi phần trong cuộc sống của mình sẽ diễn ra như thế nào để biết phần nào mới là phần quan trọng.


Và bạn cũng không cần chắc chắn tuyệt đối biết rằng rồi bạn sẽ tìm ra cách để mọi việc ổn thỏa dù bất cứ chuyện gì xảy ra.


Tôi không nói rằng: “Nào, từ bây giờ hãy vứt hết mọi sự thận trọng cho gió cuốn đi”. Mà hãy lên kế hoạch, đúng vậy, nhưng không cần phải quá ám ảnh với từng dữ kiện nếu như chúng không rõ ràng. Hãy để kế hoạch được linh hoạt và tin tưởng vào nó. Hãy luôn tò mò điều gì sẽ xảy ra tiếp theo, chứ không phải kiểm soát chúng.


Vì vậy hãy tiếp tục, mơ mộng, lên kế hoạch, chứng tỏ, lên một bảng tầm nhìn (a vision board) hay bất cứ cái gì tùy bạn. Chỉ cần nhớ rằng hãy bắt đầu bằng việc sống và hít thở: rồi bạn sẽ tìm được cách để mình thấy ổn dù chuyện gì có xảy ra.


Tôi thật sự không thể biết được 5 năm sau tôi sẽ làm gì, nhà của tôi sẽ trông như thế nào, tôi sẽ làm gì vào cuối tuần, tôi có giảm cân hay không, tôi có nhuộm tóc hay không, nhưng tôi tin bản thân mình sẽ làm mọi thứ khi đến đúng thời điểm của nó.


Tôi không biết khi nào, ở đâu hay là bằng cách nào, nhưng tôi biết tôi muốn cảm thấy thế nào và điều gì gần với trái tim của mình nhất.


Tôi muốn cảm thấy nhẹ nhàng, tràn đầy năng lượng và tự do.


Tôi muốn tìm thấy ý nghĩa trong công việc.


Tôi muốn được ăn tối cùng gia đình.


Tôi muốn có không gian để chiêm nghiệm và sáng tạo.


Tôi nghĩ tôi đã chịu đủ sức nặng từ việc cố gắng làm theo các kế hoạch trong cuộc đời mình. Nó quá áp lực, và ngay cả những kế hoạch chi tiết cẩn thận nhất cũng có thể sẽ thay đổi vào phút chót.


Tôi vẫn lập kế hoạch, tôi sẽ không vứt những cuốn sổ ghi chép (bullet journal) vội đâu. Tôi chỉ không để cho nỗi sợ rằng: mình sẽ không ổn hoặc mình sẽ có quyết định sai lầm hay mọi người sẽ không chấp nhận, điều khiển cuộc sống của mình nữa.


Vì vậy, vũ trụ. Hãy làm tôi ngạc nhiên đi. Tôi sẽ ổn thôi dù có chuyện gì đi chăng nữa.


 

Người dịch: Trang Nguyen Người biên tập: Phạm Đại Bàng

Chuyên gia review: Đang review bởi chuyên gia: www.compassion.vn/expert

Hình thức dịch: Dịch & biên tập theo hình thức crowdsourcing tại www.compassion.vn/crowdsourcing - Cộng tác làm nội dung tại đây

0 bình luận

Bài đăng liên quan

Xem tất cả

Commentaires

Noté 0 étoile sur 5.
Pas encore de note

Ajouter une note

SPONSORED CONTEN​T

MỜI TÀI TRỢ NỘI DUNG TRÊN COMPASSIO

bottom of page